Cốm Làng Vòng- một chút quà của tuổi thơ
Mùa thu là cái mùa dễ khiến người ta xao động, bồi hồi… vậy nên có lẽ bài tùy bút “cốm- một thứ quà của lúa non” cũng được Thạch Lam viết vào mùa thu chăng? Chẳng biết nữa, chỉ nghe hơi cốm dịu ngọt ẩm qua trong từng câu văn con chữ, ướp trong từng khúc gấp của lá sen, thoang thoảng hơi sữa .
Một khi nhắc đến cốm, người ta sẽ nghĩ ngay đến Làng Vòng hay còn được gọi với cái tên xưa cũ là Thôn Hậu, một ngôi làng bao quanh bởi một “vòng đường”… lạ quá phải không! Nhưng thế đấy, ngay khi Sài gòn loanh quanh với những ngã đường nhựa cùng những cơn mưa vần vũ suốt tháng 9 thì Làng Vòng lại ngai ngái mùi đất ẩm, thơm lừng mùi cốm non và xen chút thanh tao của hương lá sen xanh.
Cuộc sống vồn vã dường như thay đổi mọi thứ, nhưng biết đâu trong đó có một góc tuổi thơ vẫn còn đó. Cái cảm giác nôn nao chờ một món quà Hà Nội, một món quà của Làng vòng nó như thôi miên đi tất cả mọi xúc cảm khác, ta chỉ còn chờ được đón nhận một nhúm cốm non gói trong lớp lá xanh mướt và phủ thêm một lớp giấy báo cũ… lần từng lớp giấy, lá… hít một hơi dài và tận hưởng.
Cốm Làng Vòng, đó là một thứ quà rẻ tiền nhưng bất cứ ai đã từng được cầm trên tay đều nhớ, đó là một món quà mà xa xỉ ở quá khứ và đắt giá cho cả những tâm hồn ở hiện tại. Ghé qua Hà Nội, đừng quên ghé Làng Vòng để ôm về cái hương thơm thanh thanh bùi bùi ấy và gieo rắc thêm nhiều tuổi thơ tốt đẹp khác. Ừ nhỉ! Cốm- Một thứ quà của lúa non.