Bồi hồi một tiếng rao đêm
Hà Nội những ngày trở trời, gió cuối thu lành lạnh, thoảng chút hơi men say của hằng hà những người trên phố… dễ khiến ta bâng quơ. Nhưng khi đêm đến, phố lên đèn, đường bắt đầu thưa người, và khi đó những tiếng rao đêm chợt làm ta bừng tỉnh.
“Bánh giò đây, ai bánh giò không”- cái tiếng rao rặt một màu của Hà Nội xưa, của những ngày Hà Nội còn vắng người, còn những quý cô áo dài không chít eo, cái thời của những chàng trai phố thị nho nhã, lãng tử… cái giọng vẫn cứ bền bỉ và kéo dài cho đến cả bây giờ.
Và hơn thế nữa, đêm đến phải kể đến món bánh giò của Hà Nội, món bánh giò gói lá tỉ mỉ và còn nghi ngút khói. Bánh giò Hà Nội nổi tiếng không chỉ bởi vẻ chỉn chu trong từng lớp lá, mà nó còn khiến bạn rạo rực vì cái riêng rất phong nhã, nhẹ nhàng.
Với món ăn này của Hà Nội bạn không thể vội mà phải từ từ lật nhẹ từng lớp lá, sau đó dùng thìa con xấn từng miếng nhỏ và cảm nhận lớp vỏ bánh mềm, mịn, lớp nhân dày với thịt, mộc nhĩ, nấm hương… Bánh gì của Hà Nội ăn kèm cùng với nem, chả cốm, chả lụa, dưa cùng với muối tiêu, tương ớt, mùi ngò… rất ngon và chất lượng. Hãy thử nâng một dĩa bánh gì và ngắm vằn nước lua khua bên bờ Hồ Tây để thấy hết cái thư thái, chậm rãi của Hà Nội về đêm.
Nếu đến Hà Nội mà bạn chưa ăn lề đường, chưa bồi hồi vì tiếng rao đêm thì coi như bạn chưa đến Hà Nội đấy! Vì Hà thành vốn chân chất, mộc mạc và nên thơ lắm… nên hãy cảm nhận nó bằng chính những gì nuôi dưỡng nó và khiến nó tồn tại.