Bún bò Huế
Bún bò Huế là món ăn bình dân nổi tiếng của người xứ Huế. Nhiều tờ báo về văn hóa và ẩm thực quốc tế từng bình chọn đây là một trong những món ăn nổi tiếng của thế giới. Không ai nhớ bún bò Huế xuất hiện từ khi nào, chỉ biết rằng bí quyết tạo ra món này đã lưu truyền từ đời này qua đời khác ở mảnh đất cố đô hơn ngàn năm tuổi.
Gọi là bún bò nhưng thực ra bún bò Huế còn có thêm cả một khoanh thịt chân giò heo, một miếng tiết heo luộc, một viên chả cua hoặc chả bò… Và điều thú vị, hấp dẫn nhất ở mỗi tô bún bò Huế lại chính là cái khoanh giò heo to gần bằng bàn tay. Khoanh giò heo tròn xoe, dày chừng 3 phân được chặt rất khéo từ cái chân giò trước của con lợn nên có đủ cả da, thịt, gân, mỡ, xương… đem hầm vừa chín tới trong nồi nước dùng nên ăn mềm, ngọt, béo mà lại không ngấy. Đây cũng chính là cái khéo trong tài chế biến của các bà, các chị ở Huế.
Ngoài khoanh giò heo giòn sựt, béo ngậy và những miếng thịt bò ngọt lừ… thì cách chế biến nồi nước dùng cũng đáng được xem là một sự kì công và nghệ thuật. Nước dùng của bún bò Huế không giống với bất cứ loại nước dùng nào khác. Đó là bí quyết của sự phối hợp tinh tế giữa nước xương, mắm ruốc (loại mắm tép biển đặc trưng của Huế), sả tươi và ớt đỏ… Mắm ruốc nêm nhiều quá nước dùng sẽ bị hôi. Sả cho quá tay nước cũng sẽ bị nồng… Nói tóm lại tất cả chỉ vừa đủ.
Đặc trưng của bún bò Huế là vị cay, cay đến xuýt xoa, đến chảy nước mắt nhưng ai cũng thèm. Thực khách bê tô bún bò Huế đỏ rực màu ớt lên, húp một chút nước ngọt đậm thơm mùi sả, mùi mắm ruốc và cắn một miếng thịt chân giò heo béo ngọt ngập tận chân răng… rồi cứ thế hít hà, xuýt xoa vì cay nhưng khoái khẩu vô cùng.
Đi cùng với tô bún bò Huế bao giờ cũng có một đĩa rau sống ăn kèm gồm có một nhúm giá sống trắng nõn, mấy cọng rau húng thơm, chút hoa chuối thái mỏng tang, mấy múi chanh giấy (chanh cốm) thơm lừng… thành ra một tô bún bò Huế có đủ vị cay, thơm, ngọt, béo và cũng rực rỡ sắc màu với xanh của rau, đỏ của ớt, vàng của chả cua và trắng nõn nà của sợi bún…